Chương 34: Thu hoạch lớn

[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút

7.922 chữ

24-03-2024

Vương Đào rất kinh ngạc, hắn cho rằng loại zombie biết ẩn nấp này đều sẽ ẩn nấp trong bóng tối và phát động tấn công bất ngờ, nhưng hiện tại xem ra cũng không hẳn đều là như vậy.

Giống như con zombie trước mắt này, ở vào thời điểm Vương Đào tới, cũng không có lập tức tấn công mà còn tiếp tục nằm ở trên giường.

Nếu như không phải Vương Đào vừa tiến vào đã nhìn thấy thanh máu trên đầu của nó có màu đỏ thì hắn cũng sẽ không quả quyết như vậy.

Nếu như đổi thành người khác đi thăm dò nhìn đối phương mà không có một chút phòng bị nào khác, khả năng sẽ ăn đòn.

Sau khi giết chết nó, lượng máu của Vương Đào tăng thêm 20, hiện tại là "205/205".

Không biết có phải là ảo giác hay không, ở sau khi máu của Vương Đào đạt tới 200 thì hắn cảm thấy tố chất thân thể của mình giống như có chút cải thiện ... tuy nhiên bây giờ không có thời gian để kiểm tra, trở về hẵng cẩn thận nghiên cứu một chút.

Hắn lật thân thể zombie lại, mặc dù cái đầu của nó bị hắn nện nát một nửa, nhưng thông qua dáng vẻ một nửa còn lại thì có đại khái nhận ra đây chính là bà chủ của cửa hàng này.

Thế còn ông chủ Lý đi đâu rồi ...

Vương Đào đột nhiên vén chăn lên, chỉ thấy trong ngực bà chủ zombie, nằm một đống xương người đẫm máu.

Xoát ——

Vương Đào nhanh chóng đắp chăn lên một lần nữa, cảnh tượng như thế này hắn đã nhìn thấy nhiều rồi, hắn cũng sẽ không mất máu.

Xác định trong phòng ngủ tạm thời không có nguy hiểm, Vương Đào đưa mắt nhìn về phía chiến lợi phẩm có được sau khi giết chết bà chủ zombie.

"Thu được: Dược tề Ẩn Nấp (trung) x2"

"Dược tề Ẩn Nấp (trung): Sau khi tiêm vào, có thể ẩn giấu hơi thở (khí tức) của chính mình, không dễ bị zombie phát hiện, thời gian duy trì là 1 giờ, thời gian làm mới là 12 giờ. Nhắc nhở ấm áp: Sử dụng vào ban đêm để có hiệu quả tốt nhất"

"Đồ tốt! Hơn nữa còn thu được hai phần dược tề!"

Suy đoán trước đó của Vương Đào, Dược tề Ẩn Nấp khả năng còn có loại cỡ 'Trung' và loại cỡ 'Lớn', trong hai loại này khả năng sẽ có loại có thể tránh được zombie, thế mà thật đúng để cho hắn đoán trúng!

Hắn bây giờ thiếu chính là loại này, dược tề tránh né người với hắn mà nói chẳng có tác dụng gì, ít nhất đối với bây giờ là vô dụng, nhưng loại tránh né zombie này thì lại rất có tác dụng vào lúc này!

Hắn thậm chí còn muốn bây giờ sau khi tiêm Dược tề Ẩn Nấp cỡ trung này vào xong thì đi khiêu khích zombie ... tuy nhiên, loại suy nghĩ nguy hiểm này cũng chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.

Bởi vì theo như mô tả ở trên viết rõ là "không dễ bị zombie phát hiện" mà không phải là "Sẽ không bị zombie phát hiện"!

Vương Đào suy đoán nguyên lý của loại Dược tề Ẩn Nấp cỡ trung này có thể là giảm bớt khí tức (hơi thở) con người trên người mình? Zombie vốn ở cự ly xa là có thể phát hiện được chính mình, nhưng sau khi tiêm dược tề này vào thì chỉ có thể phát hiện mình khi ở khoảng cách gần?

Hắn cảm thấy khả năng sẽ là như vậy.

Sau khi cất Dược tề Ẩn Nấp cỡ trung này đi, Vương Đào bắt đầu vơ vét những chiến lợi phẩm khác.

Gian phòng ngủ này không lớn, một cái giường và một số đồ vật linh tinh đã chiếm hết toàn bộ không gian, ông chủ Lý và vợ của hắn là hai người bình thường sống cuộc sống đều tương đối đơn giản, trên người không có trang sức gì, Vương Đào cũng không lục soát người.

Chủ yếu là những thứ khác ở trong phòng ngủ, Vương Đào liếc mắt một cái là thấy được trong góc có ba thùng dầu hình vuông bằng sắt màu xanh quân đội, ở trên mỗi thùng dầu đều viết chữ 20L.

Vương Đào thử một cái và thấy rằng chỉ có một thùng đầy, một thùng bên trong chỉ còn một nửa dầu diesel, cái còn lại thì trống không.

Tuy nhiên này đối với Vương Đào mà nói đã đủ rồi, một lít dầu diesel hình như có thể phát được 3, 4 kilowatt giờ điện, khoảng ba mươi lít, vậy đây là khoảng 100 kilowatt giờ điện!

Nếu điện chỉ dùng để làm đông trong tủ lạnh thì tủ lạnh của hắn mỗi ngày tiêu thụ chưa đến 1 kilowatt giờ điện, như vậy có thể sử dụng được lâu dài rồi.

Trước tiên đặt thùng dầu sang một bên, Vương Đào tiếp tục tìm kiếm.

Nhưng trong phòng ngủ cũng không còn thứ gì tốt, chỉ tìm được một cái ví tiền, một cái chìa khóa xe và hai chiếc điện thoại.

Sau đó Vương Đào đi tới phòng bếp, tuy rằng trong phòng bếp giống như là bị người cướp sạch một lần, rất nhiều thứ đều không còn, nhưng vẫn còn lại một chút đồ ăn.

Một số đồ ăn quá bẩn Vương Đào không dám lấy, dù sao hắn không xác định ở trên có máu của zombie hay không.

Sau khi trải qua việc chọn lựa đơn giản một phen, hắn lấy ra một bao gạo 25kg chưa mở, một bao bột mì trắng 25kg, vài bao muối, đường, một ít bún gạo (khô), rất nhiều đồ uống, hai chai bia và một túi lớn nhiều loại đồ ăn nhanh khoảng chừng 20kg.

"Không nghĩ tới ông chủ lý mày rậm mắt to như ngươi cũng ăn đồ ăn nhanh ..."

Vương Đào hơi than thở một chút, tuy nhiên chuyện này đối với hắn mà nói thì là chuyện tốt, ít nhất đồ ăn nhanh chưa mở ra đều rất sạch sẽ, hơn nữa rất nhiều hương vị, mùi vị không tệ, ăn rất ngon.

Sau khi phân loại những thứ này một cách đơn giản, tổng cộng khoảng một trăm năm mươi kg!

"... có hơi nhiều, một lần cầm không hết được."

Vương Đào bỗng nhiên có chút lo lắng trong hạnh phúc, còn may nơi này gần với tiểu khu, chạy qua chạy lại mấy lần là được rồi.

Ngay khi Vương Đào chắc chắn xung quanh không có zombie, lúc chuẩn bị cầm trước một phần vật phẩm chạy về nhà, hắn đột nhiên nghe được một tràng tiếng ông ông nhỏ xíu.

"Ừm? Tiếng gì vậy? Hơn nữa càng lúc càng lớn!"

Vương Đào lập tức cảnh giác lên, hắn thả vật phẩm xuống, nắm chắc Lang Nha bổng vào trong tay, zombie bên ngoài giống như cũng nghe được âm thanh này, có cảm giác như hơi hăng.

Hiện tại là tận thế, bất kỳ một biến cố nào cho dù là nhỏ xíu thì cũng có thể mất mạng, ở trước khi chưa xác định được tình huống cụ thể là như thế nào, Vương Đào cũng không dám mạo hiểm chạy về nhà.

Hắn tiếp tục chờ đợi ở bên trong nhà hàng, hắn đã treo móc sắt vào trên cửa cuốn, nếu như bên ngoài có zombie đi tới, hắn có thể lập tức kéo cửa cuốn xuống, còn cửa sau của nhà hàng nhỏ này, sớm đã được Vương Đào khóa từ bên trong rồi.

"Ông ~ "

"Hô —— "

Âm thanh truyền đến từ xa, Vương Đào đang trốn ở cửa đột nhiên ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy một chấm đen nhỏ xuất hiện trên bầu trời xanh ở phía xa.

"Đó là... một chiếc máy bay!"

Vương Đào nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy có chút kích động.

Hắn nhanh chóng nhìn vào chiếc điện thoại di động trong túi.

"Hôm nay là ... ngày 18 tháng 4, ngày chính phủ thông báo là sẽ triển khai tiếp tế bằng con đường hàng không (thả dù)!"

"Chính phủ vẫn còn đó - ít nhất vẫn có thể hoạt động và thực hiện các lời hứa của mình!"

Tâm tình Vương Đào bỗng nhiên vui vẻ lên, hai mắt của hắn nhìn chằm chằm vào chấm đen nhỏ càng lúc càng lớn.

Khi tiếng rít vang của tuabin ngày càng lớn hơn, Vương Đào nhận ra rằng đó là máy bay vận tải quân sự của chính phủ!

Thật là có tiếp tế đường không sao?

Vương Đào có chút chờ mong.

"Nếu như tiếp tế đường không có thể ném tới gần đây thì tốt ..."

"Hô ----"

"Ôi ôi..."

"Rống —— "

Mà theo máy bay đến, zombie bên ngoài cũng càng ngày càng cuồng bạo hơn, bắt đầu chạy loạn.

Vương Đào hơi có chút căng thẳng, may chỗ này của hắn không có con zombie nào, tạm thời ngược lại là không có khả năng bại lộ.

"Thả vật tư!"

Đột nhiên, Vương Đào nhìn thấy những chiếc hộp lần lượt rơi ra từ mông máy bay vận tải, giống như những quả trứng đang được đẻ ra, một số hộp có dù mở ra, một số hộp khác thì không có dù.

Nhìn thấy máy bay càng ngày càng gần mình, Vương Đào càng hưng phấn.

Nhưng chẳng bao lâu, Vương Đào thầm mắng một tiếng, bởi vì sau khi đến gần chỗ hắn thì máy bay muốn chuyển hướng!

"Được rồi, đây là vận số của ta --- hả?"

Vương Đào đang định nói vận số của mình không được tốt lắm thì thấy chiếc máy bay ở vào lúc đang rẽ ngoặt, đột nhiên lại thả một cái hộp xuống!

Cái hộp này được thả cách hắn rất gần, đến mức hắn thậm chí có thể nhìn thấy những dòng chữ lớn trên hộp! Hơn nữa đây là một cái hộp được thả xuống có dù!

Vương Đào lập tức rơi vào trong lưỡng lự.

Nhặt, hay là không nhặt ...

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!